Vampire's Land :)
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.

Vampire's Land :)

.:. Nơi Kẹo Ngọt cùng các Vampire thống trị .:.

 
HomeLatest imagesSearchRegisterLog in
Log in
Username:
Password:
Log in automatically: 
:: I forgot my password
Latest topics
» NHỮNG NGÀY CUỐI CÙNG [ Vampire Fiction ]
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyFri Oct 02, 2009 6:39 am by *~Falling Star~*

» Nụ cười thiên thần
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyTue Sep 29, 2009 4:32 am by L.[CaNdY]

» Về Skin "Blue Sky" của Forum
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyWed Sep 02, 2009 2:42 am by Leila

» [Fiction]Tội lỗi thiên thần
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptySat Aug 15, 2009 11:22 pm by Eric

» Hướng Dẫn Sử Dụng Forum.
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyFri Aug 14, 2009 12:02 am by Medusa[Stardust]

» [Diary.Oneshot] Windy... Fly To The Sky...
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyWed Aug 05, 2009 9:32 pm by [N]eyo

» .: V.Pi'z Clan [ Why !? ] :.
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyWed Aug 05, 2009 8:24 am by Eric

» Love Or Be Loved !?
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyTue Aug 04, 2009 8:33 am by Medusa[Stardust]

» Chiếc giày thủy tinh.
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyTue Aug 04, 2009 8:13 am by Eric

Top posters
Eric
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyDevil And Angel (Rating: 18+) Untitled-1Devil And Angel (Rating: 18+) Empty 
DarkMythology
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyDevil And Angel (Rating: 18+) Untitled-1Devil And Angel (Rating: 18+) Empty 
hoangyen_7644
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyDevil And Angel (Rating: 18+) Untitled-1Devil And Angel (Rating: 18+) Empty 
Medusa[Stardust]
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyDevil And Angel (Rating: 18+) Untitled-1Devil And Angel (Rating: 18+) Empty 
L.[CaNdY]
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyDevil And Angel (Rating: 18+) Untitled-1Devil And Angel (Rating: 18+) Empty 
Sumi
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyDevil And Angel (Rating: 18+) Untitled-1Devil And Angel (Rating: 18+) Empty 
Emily.[Sweetie]
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyDevil And Angel (Rating: 18+) Untitled-1Devil And Angel (Rating: 18+) Empty 
[C]indr[a]
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyDevil And Angel (Rating: 18+) Untitled-1Devil And Angel (Rating: 18+) Empty 
Lucifer
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyDevil And Angel (Rating: 18+) Untitled-1Devil And Angel (Rating: 18+) Empty 
shitsuree
Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyDevil And Angel (Rating: 18+) Untitled-1Devil And Angel (Rating: 18+) Empty 
[V.Pi’z Clan]’z Clock
Forum’s Counter
Lượng người truy cập vào Forum...

Web Page Visitor Counters

Devil And Angel (Rating: 18+)

View previous topic View next topic Go down
Author Message
Sumi
Quản Lý
Quản Lý
Sumi

Female
Age : 28 Registration date : 2008-09-10 Tổng số bài gửi : 56 Come From : -:- V.Pi'z Clan [Love] -:- Yar Job : Cupid Sumi. Humor : Love is nothing !

Devil And Angel (Rating: 18+) Vide
PostSubject: Devil And Angel (Rating: 18+) Devil And Angel (Rating: 18+) EmptySun Dec 14, 2008 4:20 am

Sumi-Fiction'z Production Presents...

Devil And Angel

Author: Sumi.

Rating: 18+ (Truyện có những tình tiết chắc-chắn không phù hợp cho người từ 13t trở xuống, nếu bạn thuộc nhóm người đó, xin hãy suy nghĩ kĩ trước khi xem).

Gernes: Romantic, Horror + A Little of Devil and A Little of Angel :luvluv:.

Note: [Oneshot] Devil and Angel là một trailer nho nhỏ của fic dài 40 chapter này, tớ - Sumi xin trân trọng mang đến cho mọi người một câu chuyện nho nhỏ... :ohwow: Nói về một Angel (Thiên Thần) và một Devil (Ác Quỷ) đã biết yêu, biết ghét và biết khóc, biết cười như thế nào... cuộc sống của họ hoàn toàn thay đổi khi họ nhận ra: Mình Đang Thật Sự Sống... :luvluv:. Họ trở nên hạnh phúc với điều đó mãi cho đến khi một tai họa xuất hiện... tước đi cái hạnh phúc nhỏ nhoi đấy...


***


Chapter I: Mọi Vật Xuất Hiện [Câu Chuyện Bắt Đầu]...

...

Nơi tôi sống ko giống với nơi bạn sống, chắc rồi ! Vì nơi bạn ko có những con rồng khoác trên mình những chiếc vảy màu đen lóng lánh và luôn lượn lờ trên đầu bạn. Nơi bạn đang sống không có những cụm mây màu đỏ và những trận mưa máu đến rát cả người. Nơi bạn còn có ánh sáng, nơi tôi sống chỉ có những thứ nắng nhân tạo từ những chiếc bóng đèn nhỏ xíu treo trên tường mà thôi.

Nơi tôi sống, chắc chắn rất khác nơi bạn đang sống - một nơi với bầu trời màu xanh của hòa bình và hạnh phúc !

Và tôi... ghen tỵ với bạn về điều đó !

...

"Reeng..."

Trong bóng tối mờ ảo với màng sương bạc, một tiếng chuông vang lên phá vỡ cả màng đêm tĩnh mịch đấy, nhưng đáp lại tiếng chuông đấy là sự lạnh lùng và im lặng của các ngôi nhà xung quanh. Vẫn kiên trì như cố theo đuổi một điều gì đấy, tiếng chuông vẫn liên tục vang lên. "Xào xạt..." - một cơn gió thổi mạnh đến cái sân trống trước Thánh Đường, làm tất cả các cây cổ thụ trong sân đều ngả rạp về một phía, tiếng chuông vẫn kêu vang. Gió lặng, chỉ còn lại tiếng rít khe khẽ của một con ve, sự tĩnh lặng không bao giờ là hoàn toàn cả, mà nó còn có một vài âm thanh nho nhỏ cùng vang lên... tạo nên một tiết tấu du dương, êm dịu... đấy gọi là "tĩnh lặng".

Bất chợt, một cái bóng trắng toát phóng vụt qua, nhanh như một cơn gió làm thổi tung tất cả những chiếc là úa vàng vốn nằm yên trên nền đất... tiếng chuông ngừng vang... Cái bóng trắng ngừng lại sau khi nó đáp xuống chiếc sân của Thánh Đường. Nó nhìn quanh, ánh hào quang vốn bao bọc nó chợt tan dần... để lại một mái tóc vàng óng buông thõng đang tung bay theo từng làng gió, một cô gái... với đôi cánh trắng muốt. Cô nhìn quanh, chợt... ánh mắt của cô dừng lại bên bức tượng của một vị Thánh, cô nhoẻn miệng cười... hay chăng chỉ là một cái nhếch môi thôi.

"I'll Take This Mission..."

"Really ?"

"Yes... I'll Kill "Her"... Again..."

"Then... Go !"


Cô nhìn quanh, trong bóng tối, đôi mắt xanh của cô thoáng chút luyến tiếc vì điều gì đấy rồi mới sải rộng đôi cánh sau lưng và phóng vụt vào bầu trời với những cụm mây đen. Cô tạo nên một lỗ hổng ăn sâu vào bầu trời và đưa cô biến mất khỏi đó trong chớp mắt, trả lại cho nơi này một vẻ tĩnh lặng, hoang vu như thởu ban đầu. Gió vi vu thổi, nhẹ nhàng nâng đỡ cho những chiếc lông vũ của tuyết còn sót lại được hưởng chút cảm giác hãy còn lơ lửng trong không trung, để rồi nhẹ nhàng đáp xuống nền đất ẩm và tan biến... hòa vào một làng sương mỏng manh bao phủ khắp mọi nơi.

Cô ấy là ai ?

Và cô đã đi đến đâu ?

...

4.00am...

Tiếng đàn ngân lên trong trẻo, tiếng hát trầm hòa vào âm điệu dịu dàng của tiếng đàn, tiếng cười nói như đệm cho giọng hát, tiếng tung hô như khiến không khí bữa dạ tiệc thêm vui vẻ. Tất cả mọi thứ dường như đã có hẳn một trật tự cho riêng nó, ta không là gì để thay đổi nó khỏi cái trật tự lâu dài đấy cả. Và bằng một cách hay một ý nghĩa nào đó, tôi cũng là một "phần tử" trong cái trật tự đấy, nếu như giọng hát phải được đệm bằng tiếng đàn là trật tự, tiếng cười phải góp vui cho bữa tiệc là một trật tự thì tôi - người chán ghét cái bữa tiệc này, ngồi thu mình trong gầm bàn tiệc và ăn vụng từng miếng bánh mà họ làm rớt ra, cũng là một trật tự.

"Nào tất cả mọi người, tôi - Bá Tước Willers xin mời tất cả các bậc cha cùng nhảy với con gái mình trong điệu Slow ngày hôm nay..." - giọng ngài Bá Tước vang lên một cách khàn đặc, có lẽ ông ấy đã uống quá nhiều rượu Van Đỏ với các cô gái ở góc phòng kia rồi, tôi thậm chí còn thấy họ vuốt ve cái chòm râu cụt ngủn của ông ấy và nốc cho ông ấy thêm một chai Volka với nồng độ cũng cao lắm chứ !

Không sớm thì muộn, ông ấy cũng phải rời bữa tiệc này để trở về một căn phòng ấm cúng nào đấy và rúc vào lòng một người phụ nữ nào đó, sẵn sàng trao cho ông lão đã ngoài ba mươi này trọn một đêm dài ấy chứ ! Một kẻ chỉ chuyên chui rúc trong gầm bàn ăn như tôi mà còn có thể trông thấy được viễn tưởng "không-mấy-trong-sáng" đấy, thì rõ ràng các vị khách khác cũng phải nhận thấy điều này thôi !

Ông ấy rõ ràng là một người không đàng hoàng.

Và không ai ưa ông ấy cả, ai cũng ghét cái cách nói chuyện lèm bèm của ông.

Và thật không may, ông ấy lại là bố của tôi. Không ngờ phải không ? Nhưng rõ ràng là vậy đấy, tôi lại là con gái của một lão say rượu và chỉ khoái ôm ấp các cô nàng có thâm hình "trái hồ lô" mà thôi. Tôi cũng phải quen dần với điều đấy từ năm bảy tuổi, sau khi mẹ mất thì...

"Ôi Trời Ơi ! Tiểu Thư Cecelly, cô đang làm gì ở dưới đây vậy ?" - bất chợt, một người phụ nữ với chiếc váy ngắn màu xanh biển, cùng chiếc chổi lông màu đen nhỏ trên tay hoảng hốt kêu lên khi bà vô tình kéo chiếc khăn bàn lên và trông thấy tôi.

Tôi thở dài, rõ ràng biết rằng mình đã bị phát hiện - tôi vẫn không thích phải xuất hiện trước đám đông như thế này, thật xấu hổ làm sao ! Nên tôi nhất quyết cứ ngồi lì tại chỗ và ương bướng đáp:

"Bà mau che lại đi nào ! Tôi không thích ra đó đâu !" - tôi vội vàng kêu lên khe khẽ và đưa ngón tay lên môi, ra dấu: "Im Lặng".

"Nhưng thưa Tiểu Thư, Tiểu Thư phải ra khỏi đó thôi ạ ! Ông Chủ sẽ không vui khi biết Tiểu Thư lại trốn tránh bữa tiệc sinh nhật ông đứng ra tổ chức cho Tiểu Thư đâu !"

Tôi bật cười và đưa tay hãy còn dính vụn bánh chocolate phe phẩy trước mặt bà:

"Ông ấy không quan tâm đến tôi đâu ! Cái ông quan tâm chỉ là những cô gái có thân hình gợi cảm thôi !"

"Tiểu Thư à..."
- bà ấy nhăn mặt nhìn tôi.

Tôi bực dọc và bước ra khỏi gầm bàn, đứng hẳn dậy. Uhm, không phải gò mình chịu nóng nực và còng lưng dưới gầm bàn nữa - kể ra cũng tuyệt đấy, nhưng tôi không thích ánh mắt các tên công tử khác nhìn tôi chút nào. Chúng tỏ ý "thèm thuồm" một "miếng thịt ngon" hay sao ấy nhỉ ? Haiz... tôi quay sang nhìn bà giúp việc, hỏi bằng một giọng thật khẽ...

"Ba tôi đâu rồi ?"

"Hình như Ông Chủ đã rời bữa tiệc và trở về Biệt Thự rồi..."

"Vậy à... vậy tôi cũng về đây, tạm biệt nhé !"

"Nhưng không được cô chủ ơi, ai... ai sẽ chủ trì bữa tiệc...?"

"Ai cũng được ! Miễn không phải là tôi ! Xem như bữa tiệc mừng tuổi 17 đến đây là hết nhé !!!"
- tôi bật cười và phóng nhanh lên chiếc limous màu đỏ chói của mình, cảm giác được thoát khỏi cái nơi tiệc tùng đấy thật là tuyệt vời.

...

"Cạch", tôi đẩy mạnh cửa và bước vào phòng, uhm, sau khi ngủ một giấc cho khỏe người - tôi nhất định phải dọn dẹp căn phòng ngủ bừa bộn của mình mới được chứ nhỉ ! Tôi nhìn quanh một thoáng rồi nhoẻn miệng cười, chẳng quan tâm hay ngần ngại gì thêm - tôi đưa tay tắt phụt chiếc đèn treo giữa phòng và gieo mình lên chiếc giường êm ái.

Thật hạnh phúc khi được ở nhà !

Cũng khuya lắm rồi. Tôi ngước nhìn chiếc đồng hồ điện tử được đặt bên nóc tủ, con số hiện giờ là "11.00", cũng khuya thật ấy chứ, không ngờ tôi đã trốn dưới cái bàn đấy lâu đến vậy và bây giờ mới được dũi thẳng người cơ. Thật là tuyệt vời mà ! Không biết ba giờ này đang làm gì, chắc là ông đang "hú hí" với một cô gái nào đấy mà mình vừa quen biết tại bữa tiệc, cô ta hẳn phải rất tuyệt vời mới được ông chọn chứ không phải những cô vũ công trên sàn mới nãy... thật không thể tưởng tượng nổi cuộc sống nào mà cứ mỗi đêm là một cô gái.

Một cuộc sống thật kinh tởm mùi dục vọng ! Và dường như nó ảnh hưởng đến cả cuộc sống của tôi rồi !

"Soạt"... bất chợt, một tiếng động vang lên khiến tôi giật mình, bật dậy khỏi giường. Một tiếng động rất to chứ không khẽ, nếu vậy thì tôi có thể dễ dàng cho qua và chìm vào giấc ngủ rồi. Tôi lập tức chạy đi tìm công tắc điện, bóng tối khiến tôi cảm thấy có một điều gì đó không an toàn đang tiến đến gần bên tôi. "Rầm", chồng sách vốn được đặt ngay ngắn trên nóc tủ chợt rơi vãi trên khắp sàn nhà.

Tôi lo lắng nhìn quanh, hai chân tôi run rẩy khi biết rằng đây chắc chắn không phải là một con chuột vô tình chạy ngang qua và gây nên những tiếng động này, có một ai đó đang ở trong phòng tôi... Tôi vội lùi sát vào vách tường và đánh tiếng hỏi:

"Ai... ai vậy...?"

Không một tiếng đáp lại. Bất chợt, một cái bóng đen nhào lên giường, hắn tóm lấy bờ vai đang run lên của tôi và đè mạnh xuống giường, tay kia hắn xé tung chiếc váy dạ hội một cách thô bạo. Tôi hoảng sợ vùng vẫy và kêu la, hy vọng ba có thể nghe thấy...

"Không ! Không ! Xin đừng !!!! Ba ơi !! Ba !!!!!"

Nhưng không có ai xông vào cứu tôi cả, chỉ có một tên điên khùng lạ mặt đang cố xé toạt từng mãnh vãi trên thân thể tôi, trong bóng tối... tôi có thể trông thấy ánh mắt điên dại của hắn nhìn cơ thể tôi dần phô diễn trước mắt hắn, một đôi mắt khát khao thân thể hãy còn trinh trắng. Tôi cố chống cự lại đôi bàn tay to khỏe đấy, nhưng mỗi lần như vậy - hắn lại giáng cho tôi một bạt tay đau điếng đến tê tái cả người. Tất cả những gì tôi có thể làm là kêu gào...

"Không ! Không ! Xin đừng làm như vậy ! Thả tôi ra ! Thả tôi ra !" - tôi vẫn ngoan cố vùng vẫy. Cuối cùng thì tôi cũng có chút sức lực để cử động hai đôi chân vẫn tê dại nãy giờ, tôi tung cho hắn một cú đá vào thẳng bụng, khiến hắn mất đà - té nhào xuống khỏi giường.

Vội vàng chớp lấy thời cơ này, tôi phóng xuống giường và cô gắng mở cửa... nhưng dường như hắn đã khóa chặt cửa rồi, tôi hoảng sợ đập cửa và gọi to, chỉ hy vọng rằng ba có thể nghe thấy, hoặc bất cứ ai ở ngoài kia, chỉ cần họ nghe thấy thôi, xin hãy đến và giúp tôi với !!! Vô tình, tay tôi đập trúng công tắc điện... ánh đèn chớp chớp một thoáng rồi sáng rực...

Tôi hoảng sợ nhìn sang phía sau... và giật mình nhận ra... đó là... ba ư...?

Tôi đau khổ gục xuống sàn, đôi mắt tôi trân trân nhìn ba... đôi môi với một bên mép rỉ máu của tôi cứ mấp máy như thể muốn nói gì đấy, rồi lại không thể nói nên lời bởi cú shock này. Ông cũng nhìn tôi, trông ông có chút hối cãi... nhưng rồi khi ông nhìn tôi, nhìn cái thân thể trắn nõn không một mãnh vãi nào che lấp đi đầy, đôi mắt ông lại khác... khác đi rất nhiều...

Và ông nhào vào người tôi, như một con mãnh thú đang thèm khát nhục dục... Tất cả những gì tôi có thể cảm thấy là bóng tối, là ông với cái mùi tanh tưởi từ cơ thể ông, là sự đau đớn, nhục nhã...

Là gì...?

...

"Ác Quỷ đã được hoàn thiện... Mission... Begin !"...

...

(To Be Cont)
Back to top Go down
Eric
Kẻ Đứng Đầu
Kẻ Đứng Đầu
Eric

Female
Age : 28 Registration date : 2008-08-24 Tổng số bài gửi : 401 Come From : ♥ V.Pi'z Clan - Candie's Land ♥ Yar Job : Dark Candie. Humor : Be A Super Vampire !

Devil And Angel (Rating: 18+) Vide
PostSubject: Re: Devil And Angel (Rating: 18+) Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyMon Dec 15, 2008 3:50 am

Wow, tớ ko ngờ Sumi cũng vik thể loại truyện có rating... cao đến vậy ="=. Rất may, tớ đã suy nghĩ rất kĩ trc khi xem đấy nhoak :hah:, và sau đó cũng ko hối hận đâu ^^"... cho hỏi, cô nhóc này là ng` thường hoh ?
Back to top Go down
https://fiction.forumvi.com
Lucifer
Người Thường
Người Thường
Lucifer

Male
Age : 31 Registration date : 2008-09-11 Tổng số bài gửi : 35 Come From : Come From The War ! Yar Job : Gây Chiến !!!! Humor : Oánh Nhau !

Devil And Angel (Rating: 18+) Vide
PostSubject: Re: Devil And Angel (Rating: 18+) Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyWed Dec 17, 2008 5:53 am

Wow... đúng là Rating: 18+ có khác...

Không hiểu sau Sumi rất thik loại truyện có dính chút chút đến vấn đề nhạy cảm nhày nhỉ ="=, tớ thấy nó cứ trong sáng - hồn nhiên là đc roài mà ="=
Back to top Go down
https://fiction.forumvi.com
Sumi
Quản Lý
Quản Lý
Sumi

Female
Age : 28 Registration date : 2008-09-10 Tổng số bài gửi : 56 Come From : -:- V.Pi'z Clan [Love] -:- Yar Job : Cupid Sumi. Humor : Love is nothing !

Devil And Angel (Rating: 18+) Vide
PostSubject: Re: Devil And Angel (Rating: 18+) Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyMon Dec 22, 2008 11:11 pm

Chapter II: Vết thương lòng...

...

Trời sáng... những tia nắng nhẹ nhàng xua tan cái giá lạnh của ngày hôm qua, lặng lẽ đánh tan những làng sương mai mờ ảo... một ngày mới thật sự đến trong bình lặng, trong những cơn gió nhẹ nhàng lay các tán cây. Một ngày mới, hoàn toàn bình thường với biết bao người khác, họ cũng thức dậy - cũng ăn sáng cùng gia đình - cũng đến nơi làm việc của bản thân, cũng lại những công việc đấy...

Nhưng còn tôi...? Tôi có bắt đầu một ngày của mình như bao ngày khác không ?

Ý tôi là... tôi sẽ thức dậy trên chiếc giường êm ái của mình. Sẽ lao nhanh vào trong toilet và tắm rửa thật sạch sẽ, tôi sẽ ngồi trước gương và lấy lược chải thật nhẹ mái tóc mượt mà của mình. Sẽ tranh thủ gọi cho một vài đứa bạn để thực hiện những hoạt động trong ngày, hoặc để tụ tập mua sắm và tán dóc về các tên công tử khác. Tôi có làm vậy không...?

Không.

Tất cả những gì tôi làm vào buổi sáng ngày hôm nay là nằm bất động trên sàn nhà. Lạnh. Lạnh lắm kìa, tôi dường như quên mất mình hoàn toàn không có một mãnh vải trên người, những đợt gió lùa vào trong phòng khiến tôi bất giác rùng mình... những vũng nhầy màu xanh phớt cứ đặc lại và bám đầy trên thân thể, trên cửa mình và trên cả khuôn mặt tôi, thậm chí thứ nhão nhoẹt đấy còn bám cả trên mái tóc mà tôi luôn nâng niu. Tôi không cố phủi chúng - những thứ dơ bẩn ra khỏi người, vì đằng nào thân thể tôi cũng là thứ dơ bẩn giống như chúng... và tôi chẳng có chút sức lực nào để làm việc đó.

Toàn thân tôi đầy những vết hôn, vết răng cắn và cả những vết thâm tím do ông ta để lại, người đàn ông tôi thường gọi là "ba". Ông ta đã làm gì cơ chứ...? Ông ta đã làm gì vào tối hôm qua, sau khi hành hạ tôi mãi đến sáng mới bỏ về phòng với cái giọng lèm bèm của một gã say rượu ? Làm một việc vô cùng bẩn thỉu. Tôi đã không ngủ. Tôi không thể ngủ được với cái cửa mình cứ đau liên hồi và cứ chảy những giọt máu đỏ sang hai bên bắp đùi. Tôi thậm chí còn không có đủ sức để khép mình lại... hay kéo một cái chăn để che cơ thể lại...

Tôi không thể làm gì cả.

Đột nhiên, tôi lại bật cười khi nghĩ rằng cái việc phô diễn thân thể của mình cũng thật thú vị. Tôi lúc này là vậy đấy... không thể khóc, càng không thể cười, chỉ có thể nằm dài ra đấy và tranh thủ nghĩ ngợi một cách vô vị. Sau những phút phí hoài khi cứ nằm dài ra đấy, tôi mệt mỏi đứng dậy và đưa tay lấy đại một bộ quần áo treo trên kệ... tôi cứ vậy, chẳng có chút biểu hiện khác thường nào, đến bản thân tôi còn ngạc nhiên rằng sao mình không khóc, không rên la hay gào thét... mà chỉ vậy, chỉ đơn giản như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra cả.

Mát quá ! Đã lâu rồi tôi không cảm thấy sự mát dịu của dòng nước khi đùa nghịch với chúng... ừ, thời gian kể ra cũng trôi đi nhanh thật, mới ngày nào tôi còn là một cô bé nhỏ nhắn nằm gọn trong vòng tay của một gia đình hạnh phúc, ấm no mà chỉ vài ngày sau, cái gia đình tưởng chừng như là "mãi mãi" đấy tan vỡ, mẹ đã giận dự thét lên rằng bà không cần ai trong gia đình này cả, kể cả tôi. Rồi công việc làm ăn của ba lại gặp may mắn và phát triển không ngừng, dẫn đến những cuộc hội họp chè chén thâu đêm, những cô tình nhân xinh đẹp được dẫn về nhà... chẳng biết bao nhiêu lần thì ba lại dẫn một cô nàng về nhà với cái giọng lèm bèm mà nói với tôi: "Hãy gặp mẹ của con đi Celly, bà ấy đã trở về rồi này !". Tôi biết rõ rằng ông không thể nào quên được mẹ của tôi, có lẽ mái tóc vàng như những tia nắng mặt trời và đôi mắt xanh của biển cả nọ đã in sâu trong ông một hình bóng không thể phai nhòa, và đôi lúc - khi ông vẫn còn chưa tỉnh rượu, ông hay tự tỉ tê một mình về những gian truân của bản thân, và tôi nhớ rằng mình đã nghe ông nói...

"Bà biết không Lilly ? Con bé, Celly của chúng ta ấy... nó giống bà y hệt, từ nụ cười đến đôi mắt, tiếc là nó lại có màu tóc đen của tôi... Khục khục... giá mà nó giống bà hoàn toàn ấy nhỉ..."

Tôi giống mẹ, tôi chắc chắn như vậy... vì mỗi lần nhìn tấm ảnh mà mẹ để lại và nhìn mình trong gương, ngoài màu tóc ra, tôi khó có thể trông thấy một điểm khác biệt rõ rệt nào cả. Ngay cả tôi cũng có thể trông thấy hình bóng ngày nào của mẹ thấp thoáng trong tôi. Tôi vội vàng bật chiếc vòi sen được cắm sẵn trên tường, lặng lẽ để cho dòng nước mát cuốn đi những gì của ông ta để lại trên thân thể tôi... khẽ đưa mắt nhìn những vết hôn và vết răng cắn, tôi giận khi dòng nước không thể xóa mờ nó !

Có phải đó là lý do không ? Rằng do tôi giống mẹ... nên ông ta đã làm vậy với tôi không...?

... Trong dòng nước, chẳng thể biết đâu là nước và đâu là nước mắt... nhưng rõ ràng tôi biết mình đã khóc, vì trong làng nước có chút vị mặn và nồng, có chút hận và đau khổ khi nhìn chính bản thân mình, chính cơ thể dơ bẩn của mình. Tự hỏi chăng khi nào thì nước có thể cuốn phăng được sự dơ bẩn trong tôi ? Khi nào... tôi sẽ lại là tôi, một con bé hồn nhiên như ngày trước ?

Hay là... không bao giờ nữa rồi ? Tôi sẽ không bao giờ là Cecelly Verden của ngày nào, một con nhóc tiểu thư đỏng đảnh cứ thích thú khiến các chàng trai trong trường phải điên đảo nhìn theo, cứ khiến những đứa con gái khác phải bặm môi và giận dữ quát lên trong mỗi hành động... cứ là Cecelly của ngày nào, có quá khó không ? Hình như đến tận lúc này, tôi mới nhận ra được rằng tôi đã không còn là con nhóc ngày nào nữa rồi, hai chữ "Đàn Bà" cứ khắc mạnh vào tim tôi một nhát đau đớn... sao chuyện này lại xảy ra với tôi mà không phải với một người nào khác ? Không lẽ cái cuộc đời vô vị và cô đơn này chưa đủ thảm hại để ông trời cười vào sao ?

"Knock Knock...", bất chợt những tiếng gõ cửa vang lên liên hồi khiến tôi giật mình, suýt chút nữa là té nhào ra nền đất rồi. Sau cái đêm đó, tôi chợt sợ tất cả mọi thứ mà chỉ yêu một sự tĩnh lặng, sau vài phút trấn tĩnh lại bản thân mình, tôi ngập ngừng lên tiếng:

"Ai... ai vậy ?" - bất giác, tôi đưa một tay lên che thân thể của mình, dù biết rằng sẽ không có ai vượt qua nổi một cánh cửa gỗ dày 5 tấc đã khóa trái đâu nhưng tôi vẫn cảm thấy sợ... sợ cái thân thể của tôi lại bị vùi dập một lần nữa, bị đè lên bởi một thân thể khác và làm những việc dơ bẩn. Tôi sợ...

"Tôi đây thưa cô Cecelly, bà lão Sarah đây..." - một giọng khác vang lên, nhuốm đầy vẻ khôi hài. - "Ngoài tôi và tiểu thư ra thì còn ai ở trong ngôi nhà này vào cái thời điểm sáng sớm này chứ !"

Tôi cũng khẽ nhếch môi cười, một nụ cười buồn nhưng len lỏi chút hạnh phúc khi vẫn còn người cho rằng tôi là... tôi, Cecelly của ngày nào. Sẽ thế nào nếu tất cả mọi người biết cái sự thật ghê tởm về bản thân tôi ấy nhỉ ? Đến lúc đó, họ có còn nhìn tôi bằng đôi mắt trìu mến và đầy sự yêu thương ấm áp, ngọt ngào đấy không ? Hay chỉ còn những đôi mắt lạnh lùng và ghê sợ cái con người đang đứng trước mặt họ...

"Ôi trời, tiểu thư của tôi... sao cô chẳng bao giờ chịu dọn dẹp phòng ngủ của mình thế này ! Nhìn xem chúng bừa bộn ra sao đây này ! Thật là... rủi sau này không còn tôi, ai sẽ chăm chỉ dọn dẹp phòng ốc cho tiểu thư một cách cẩn thận và tỉ mỉ ấy nhỉ ?" - giọng bà Sarah vang lên, thoáng chút lo ngại và hóm hỉnh khi nói, như thể tôi vẫn là đứa trẻ nhỏ do bà chăm sóc, nuôi dạy từ năm lên sáu tuổi ấy. - "Tiểu thư phải biết chăm sóc cho bản thân của mình chứ... sau này không còn bà lão này thì ai sẽ lo cho tiểu thư đây ?"

Khóc. Cuối cùng lại khóc, khóc nhiều lắm chứ không phải chỉ một vài giọt lệ khẽ rơi khỏi bờ mi... khóc thật sự, khóc... vì đâu... đến tôi cũng không biết... chỉ đơn giản là khóc...

"Tiểu thư ? Tiểu thư làm sao vậy ?" - bên ngoài cửa vang lên tiếng gọi hốt hoảng của bà Sarah, tiếng gõ cửa mạnh mẽ đầy lo lắng.

"Không... tôi không sao..."

Khi nào vết thương lòng sẽ ngủ yên...?

...

(To Be Cont)
Back to top Go down
Sumi
Quản Lý
Quản Lý
Sumi

Female
Age : 28 Registration date : 2008-09-10 Tổng số bài gửi : 56 Come From : -:- V.Pi'z Clan [Love] -:- Yar Job : Cupid Sumi. Humor : Love is nothing !

Devil And Angel (Rating: 18+) Vide
PostSubject: Re: Devil And Angel (Rating: 18+) Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyWed Dec 31, 2008 7:52 pm

Chapter III: Thiên thần xuất hiện.

...

Tôi cố nén những tiếng thút thít trong lòng lại và chờ cho đến khi bà Sarah rời khỏi phòng. Tiếng cánh cửa nặng nề khép lại khiến tôi đôi phần yên tâm, đưa tay tắt vòi nước... tôi ngồi đấy, lặng lẽ và mặc kệ cả thân thể tôi đang run lên vì lạnh, tôi chẳng suy nghĩ gì cả - đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng, tôi đơn giản chỉ muốn ngồi ở đây thật lâu mà thôi...

Nhưng thời gian không cho phép điều đó, tôi đứng bật dậy và thay quần áo. Đây là một chiếc áo cổ cao, tay dài với màu xanh nhạt và tôi chọn một chiếc quần jean để mặc cùng, chiếc áo này tôi nhớ rằng là do một trong những cô tình nhân của ông ta tặng cho tôi, hòng lấy điểm và nếu may mắn hơn thì có thể tiến một bước để trở thành phu nhân nhà Verden.

Lúc đấy, phần vì biết rõ ý đồ của cô ta, phần lại không thích những chiếc áo "kín cổng cao tường" nhuốm đầy vẻ của một bà lão 80 này, nên tôi chỉ nhận cho có lệ và đặt nó vào một xó trong tủ, thầm hy vọng không ai có thể trông thấy nó vì như vậy thật là mất mặt. Nhưng hôm nay lại khác, tôi cảm thấy tròng mình vào trong chiếc áo này cũng thật dễ chịu, nó che bớt những vết thâm và vết hôn của ông ta để lại trên người tôi, như vậy sẽ ít ai trông thấy nó hơn. Từ cái thời điểm mà tôi không còn là một con bé nhỏ nhắn nữa, tôi chợt cảm thấy mình lớn hơn - chững chạc hơn - già dặn hơn.

Ngắm nhìn mình trong gương, tôi nhận ra rằng mình cũng không đến nổi tệ như mình từng nghĩ. Xét ra dáng của tôi cũng hợp với chiếc áo này, không đến nỗi tồi ! Thật cám ơn cô nhé - vì đã tặng cho tôi chiếc áo này ! Tiếc là dù có tặng thì cô cũng chỉ trụ lại được trong trái tim băng giá của ông ta thêm vài ngày mà thôi, chẳng có cô tình nhân nào có thể tiến thêm một bước với ông ấy cả.

Theo con mắt "thời trang" của mình, tôi nghĩ mình nên buộc tóc cao lên và dành cho mái tóc của mình hai cái kẹp màu hồng phớt, trông sẽ hợp với màu xanh nhạt của áo và quần jean (rất là am hiểu thời trang nhỉ ^^"). Uhm, xong ! Trông xinh phết ! Hì... tự nhiên trong cái lúc mình lo thêm thắt vào trong bộ áo "hoàn hảo" này, tôi lại thấy mình thật là trẻ con làm sao !

Mà thôi, không còn nhiều thời gian nữa, phải nhanh chóng lấy giỏ xách và đến trường thôi. Thật không thể tưởng tượng được việc tôi lại đến trễ vào tiết của bà cô chũ nhiệm. Sẽ không hay khi bà ta muốn mời phụ-huynh của tôi lên trường đâu, ông ta không bao giờ đặt một bước chân vào ngôi trường của tôi cả - nếu có thì chỉ trừ trường hợp tôi sắp bị đuổi học về những trò tinh nghịch mà tôi bày ra thôi. Và ông ta khi gặp giáo viên của tôi sẽ nói gì ? Sẽ quẳng một cọc tiền vào mặt họ và nói rằng đấy là hướng giải quyết tốt nhất. Tất nhiên đấy là hướng rất tốt là đằng khác, nhưng tôi không thích cách đám bạn nhìn tôi một cách khó chịu... chúng cho rằng tôi dựa hơi những đồng tiền dơ bẩn của ba để thoát tội.

Dù đã quen với những cái nhìn đầy ganh tị đấy, tôi vẫn không thể nào chịu được những lời bàn tán sau lưng tôi. Họ sẽ nói gì ấy nhỉ ? "Con đấy là một tiểu thư giàu có, nên đừng gây với nó, nó chạy tội bằng tiền giỏi lắm !" - ừ, chắc đại loại là như vậy, hoặc thậm chí là tệ hơn một chút nữa... nhưng xét ra, tôi đâu cần ông ta giúp đỡ cơ chứ ! Chỉ là ông ta dùng đến phương pháp tung tiền ra thôi, đâu phải tôi muốn như vậy...

"Két...", mãi suy nghĩ - tôi không nhận ra chiếc xe hơi đã đỗ xịch lại trước cổng trường. Thở hắt ra một thoáng rồi tôi nhanh chóng nhặt chiếc giỏ xách để bừa trên ghế xe, tạm biệt chú tài xế và chạy nhanh vào trường.

Còn 10 phút nữa là tôi chính thức phải đối mặt với bà cô chủ nhiệm khó chịu rồi ! >"<

...

Hì ! Thật may là tôi vào lớp kiệp lúc ^^" ! Nhưng rõ ràng hôm nay có vấn đề... sao bà cô lại vào trễ đến vậy nhỉ, "cái đồng hồ biết đi" đấy bao giờ chẳng đúng 12.30 giờ là có mặt trong lớp chứ, đến chuông reo của nhà trường còn không chính xác bằng bả cơ mà ! Vậy mà hôm nay, chuông đã reo báo hiệu đã đến 1.00 giờ rồi mà bà ấy chưa có mặt trong lớp, thậm chí là chưa có mặt trong cái hành lang và sắp sửa bước vào lớp ấy chứ !

Trể kinh khủng ! Không thể tin được !

"Ê tụi bây ! "Đồng hồ di động" vào rồi kìa !!!" - thằng Hưng trọc kêu lên khi thoáng trông thấy tà áo dài màu xanh phớt (trùng màu với áo của tôi ?) của bà cô thấp thoáng trên hành lang. Tất cả mọi người lục đục vào chỗ, tưởng ngày hôm nay sẽ như bao ngày thứ hai bình thường khác thì thằng Hưng trọc lại tiếp tục kêu lên. - "Khoan ! Tụi mày ơi, lớp mình có học sinh mới ! Xinh gái lắm !!!"

Cả lớp, bốn mươi mấy cái mạng, bốn mươi mấy cái mặt đều ngây đơ ra trong chục phút vì chưa hiểu gì cả thì chợt, bà cô bước vào trong lớp - theo sau là một bạn nữ người ngoại quốc, điều này như đã giải đáp hết tất cả thắc mắc của bốn mươi mấy cái đầu "ngu ngu" trong lớp. Thằng Hưng trọc bao giờ cũng là đứa khoác lác nhất lớp, bữa nào nó cũng phải nổ bom cho cả lớp cười vỡ bụng mới thôi, nhưng rõ ràng cái khoảng nó bảo bạn nữ mới chuyển vào lớp rất xinh-gái là không sai, vì đến tôi còn choáng nữa là.

Bạn nữ đấy là người ngoại quốc, đặc biệt nổi trội hơn người khác là màu tóc vàng óng gợn sóng và uốn thành từng lọn nhỏ nơi đuôi tóc. Đôi mắt xanh biếc như thể cả bầu trời lẫn biển cả đều được thu nhỏ lại trong đôi mắt đấy, nhưng càng đẹp hơn khi hai đôi mắt lại được tôn lên bởi hàng chân mày thanh mãnh, tạo cho đôi mắt một vẻ kiêu kỳ. Chiều cao "hơn người" của bạn ấy cũng là một điểm rất đặc biệt, nhờ vậy trong bạn ấy thật thướt tha và duyên dáng trong tà áo dài, vậy là từ bây giờ tôi không còn là đứa "ngoại quốc" duy nhất trong cái lớp mấy chục đứa Việt Nam này nữa, hay thật !

"Trông bạn đấy xinh quá..." - một nhỏ trong lớp chợt buột miệng lên tiếng, câu nói của nhỏ làm bạn nữ đấy ngượng đỏ cả mặt.

Bà cô thấy tình trạng lớp sẽ còn nhao nhao lên về nhan-sắc của bạn nữ này thêm nhiều nữa nên vội vàng húng hắng ho vài tiếng lấy lại trật tự cho lớp, khi lớp đã ổn định lại được đôi phần - bà cô mới bình thản nói:

"Các em, đây là bạn Pandora Anastasia... bạn là người Mĩ đến Việt Nam sinh sống từ nhỏ, và từ hôm nay bạn ấy sẽ học ở lớp chúng ta. Cô hy vọng các em sẽ giúp đỡ bạn ấy thật nhiều !" - dứt lời, cô quay sang nhìn Pandora và hỏi. - "Em muốn ngồi ở chỗ nào ?"

Pandora khẽ nhíu mày quan sát khắp lớp, đôi mắt kiêu kỳ của cô bỏ qua tất cả những khuôn mặt rạng rỡ của lũ con trai để tìm cho mình một chỗ ngồi thích hợp. Sau khi ánh mắt của cô nhảy từ chiếc bàn đầu tiên của dãy sát cửa ra vào, đến chiếc bàn sát vách, rồi lại nhảy ra chiếc bàn đầu tiên, nhưng cuối cùng "ánh-nhìn" đấy lại dừng lại tại một chiếc bàn cuối tại dãy giữa... một chiếc bàn sát chỗ tôi ngồi, lúc này - Pandora mới cười và nói:

"Em sẽ ngồi đó thưa cô !" - lần đầu tiên được nghe giọng của Pandora, đó là một giọng nói ngọt ngào, thánh thót và đầy trìu mến nhưng rõ ràng không hợp với hoàn cảnh này chút nào ! Vì chỗ mà Pandora vừa chỉ... là chỗ ngay bên cạnh tôi !

Tôi thoáng ngạc nhiên một chút rồi lại lấy lại sự bình tĩnh ngày nào, im lặng và đưa mắt quan sát Pandora. Không phải tự nhiên mà cô ấy lại muốn ngồi cạnh tôi chứ không phải một thằng con trai nào trong lớp...? Và tôi có cảm giác ngờ ngợ rằng mình đã gặp Pandora ở đâu rồi, rất thân quen, cũng rất xa lạ, đến mức tôi có thể nhìn thấu tâm trạng của Pandora, như thể chúng tôi đã hiểu nhau lâu lắm rồi.

Thật lạ lùng...

Pandora nhanh chóng bước xuống chiếc bàn trống bên cạnh tôi sau khi nhận được sự đồng ý của bà cô. Khi cô ấy lướt ngang qua tôi, cô khẽ cất giọng nói...

"Còn nhớ tôi không ? Cecelly thân yêu...?"

...

(To Be Cont)
Back to top Go down
Sumi
Quản Lý
Quản Lý
Sumi

Female
Age : 28 Registration date : 2008-09-10 Tổng số bài gửi : 56 Come From : -:- V.Pi'z Clan [Love] -:- Yar Job : Cupid Sumi. Humor : Love is nothing !

Devil And Angel (Rating: 18+) Vide
PostSubject: Re: Devil And Angel (Rating: 18+) Devil And Angel (Rating: 18+) EmptyWed Dec 31, 2008 7:53 pm

tèng teng teng, tèng teng téng teng tèng, vậy là tớ xong phần hoạt động "All New" của mỳk roài nhak Devil And Angel (Rating: 18+) 190989... là lá la, Happy New Year nhak mọi ng` ^^"...
Back to top Go down
Sponsored content





Devil And Angel (Rating: 18+) Vide
PostSubject: Re: Devil And Angel (Rating: 18+) Devil And Angel (Rating: 18+) Empty

Back to top Go down

Devil And Angel (Rating: 18+)

View previous topic View next topic Back to top
Page 1 of 1

Permissions in this forum: You cannot reply to topics in this forum
Vampire's Land :) :: Tầng Giải Trí - Khu Một [Fiction] :: Fiction Tự Sáng Tác. -
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Report an abuse | Forumotion.com